xưa ông cha cưới nhau là ở kiếp nên coi ngày coi tháng anh ơi Nay cưới nhau xong,Mai đòi ly dị coi tháng ngay thì cũng hóa như không. ===== Thăm anh. chúc anh chiều vui khỏe ạ
Một chiều lang thang Cung đàn lãng tử Ta đến bên em Lời yêu bày tỏ
Một chiều mây bay Chim trời mỏi cánh Ta đến bên ai Tình yêu thần thánh
Một chiều lang thang Cung đàn lướt gió Ta nhớ nhung ai Tình yêu bỏ ngỏ....
Một chiều lang thang Giang hồ lãng tử Ta đến bên em Tình yêu một thuở !
Một chiều hoa rơi Xa rời chiếc bóng Đau lắm em ơi Còn đâu mong ngóng !
Một chiều mây trôi Mộng đời đã vở Đau lắm em ơi Tình ta loan lở !
Một chiều lang thang Thiên đàng gẫy cánh Thôi nhớ nhung chi Lời yêu thần thánh !
Giờ đã tan tành Bao giấc mơ xưa..!
TA ĐI TRONG CÕI ĐỊA ĐÀNG
Phố tình yêu ngát hương hoa Phố xa xa phố tình xa lệ tràn Ta đi trong cõi địa đàng Mà ta cứ ngỡ thiên đàng muôn hoa Ta đi trong kiếp người ta Mà ta cứ ngỡ đây là cõi tiên Ta đi trong cõi lụy phiền Mà ta cứ ngỡ huyền thiên nhiệm mầu Hởi ơi trời đất trên cao Sao ta cứ mãi thơ trào suối tuôn Quạnh hiu trong cõi lạnh lùng Để nhung để nhớ ngàn trùng biển khơi Sanh chi trong kiếp con người Để yêu để khổ trong đời nhân gian Tình là suối lệ mưa tan Trăm năm ai cũng lệ tràn như mưa Đau thương giờ đã thành thơ Làm chi thi sĩ mộng hờ gió trăng Tình ta tan nát mộng vàng Trăng ơi trăng hởi trăng tàn bến mơ Gió trăng nào có mong chờ Chỉ là ảo tưởng thẫn thờ gió bay Gió trăng nào để tình say Tình xưa không cánh mà bay mất rồi Sông trăng tình lạnh bến đời Bến yêu thương chỉ một thời rã tan ! Như mưa lá đổ mưa tàn Như trăng xuống biển trăng tan bến tình Chỉ là mặt nước lung linh Chỉ là ảo ảnh bóng hình trong mơ ! Tình nay giờ đã thành thơ Cho thơ lơ lững hững hờ bến yêu !
TRĂNG LÀ TRĂNG CỦA HỒN THƠ
Trăng là trăng của hồn thơ Trăng là trăng của bến mơ ái tình Của vườn hoa thắm xinh xinh Của mây của nước lung linh biển trời Của sao khuya ánh rạng ngời Của trăng rực rỡ trên trời ngàn năm Trăng còn xuống nước trăng tan Cho ta múc ánh trăng vàng đêm nao Ánh trăng cùng với ngàn sao Trăng ơi trăng hởi chiêm bao mơ màng... Thu ơi ta đếm thu vàng Đếm bao nhiêu lá thương nàng bấy nhiêu Thuyền nay cập bến cô liêu Bến yêu ta đợi những chiều nhớ nhung Đàn thơ gẫy khúc tơ trùng Thơ ơi lạnh lắm thơ buồn như thơ Tình yêu giờ chỉ là mơ Tình yêu giờ chỉ là thơ với sầu..!
Tình yêu đâu chỉ chín mùa đông
Trả lờiXóaXưa cưới giêng hai vì lạnh giá
Nay cưới đầu hạ bởi tình nồng
Yêu vừa chín đủ ta với ta!
Cảm ơn Nhật Hằng ghé thăm !!!
Trả lờiXóaTình yêu chín cả bốn mùa
Quả thơm mà chín trái mùa càng ngon !
Thời gian thì chẳng đổi thay
Trả lờiXóaCon người thì chạy như bay giục mùa.
Đám cưới như thể chạy đua
Bỏ nhau mà cứ ngỡ đùa nhân gian!
Cảm ơn bạn hges thăm !
Trả lờiXóaThế mái hay chứ ,Sống thử , song chung , có sao đâu ..Để cùng nhau tận hương !!
xưa ông cha cưới nhau là ở kiếp
Trả lờiXóanên coi ngày coi tháng anh ơi
Nay cưới nhau xong,Mai đòi ly dị
coi tháng ngay thì cũng hóa như không.
=====
Thăm anh. chúc anh chiều vui khỏe ạ
Niềm tin vẫn thường ghé thăm anh . Anh cảm ơn nhiều .
XóaChúc em sức khỏe dồi dào
Niềm tin thắng lợi tự hào Niềm tin !!
TIẾNG VỌNG THỜI GIAN
Trả lờiXóaedit
Tôi đi tìm mãi bóng thời gian
Tôi để hồn tôi tận ngút ngàn
Và thả thơ bay ngàn vạn dặm
Buồn ơi buồn lắm một chiều hoang !
Một chiều hoang lạnh của hồn tôi
Lạnh cả hồn thơ lạnh với đời
Mà trái tim tình tôi buốt giá
Như mây lơ lửng cánh chim trời !
Tôi gởi hồn tôi theo gió trăng
Vượt không gian xám với mây ngàn
Vượt cả thời gian và bất tận
Để là mộng mỵ với mơ hoang !
Tôi chỉ là mơ chỉ là thơ
Những đêm trăng đọng ánh sao mờ
Thơ tôi như suối hồ lai láng
Như khói lam chiều buông tiếng tơ !
Chiều nay buồn lắm ngắm mây trôi
Ngắm cánh hoa rơi ở cuối trời
Ngắm khóm hoa hồng đang nở nhụy
Mà hoa là đó của hồn tôi..!
Tôi ngẩn ngơ chiều rung tiếng tơ
Hồn tôi thơ thẩn một chiều mơ
Mà bóng chiều hôm dần một tắt
Trong cảnh hoang sơ gió bụi mờ..!
Tôi nghe nghe cả tiếng thời gian
Tiếng của muôn chim lẫn tiếng đàn
Tiếng của không gian và với cả
Trong hồn tôi đó lúc thu sang.
(Cho Thái Tâm, Xuân Lê và Gió Miền Xa)
TIẾNG TƠ LÒNG
Tôi với hồn thơ mơ gió trăng
Những đêm sao rủ dưới Cung Hằng
Tình tôi là bến đời vô vọng
Trong giấc mơ yêu cõi địa đàng !
Tôi đã đau vì tôi đã yêu
Nên thế hồn tôi mỗi buổi chiều
Gởi gió trùng dương về bến mộng
Những đêm lành lạnh gió hiu hiu !
Tình tôi giờ đã vượt thời gian
Vượt cả không gian lẫn suối ngàn
Và cả mây chiều trong gió thoảng
Khi mùa thu đến gió thu sang !
Tôi ngẩn ngơ lòng dưới ánh trăng
Sương đêm mờ nhạt ánh sao băng
Tôi gởi hồn thơ theo với gió
Theo cánh chim bay tận suối ngàn !
Và lá vàng rơi lá vàng rơi
Cho buốt hồn tôi đến rợn người
Tôi muốn bay về vùng đất lạ
Phơi mưa cùng nắng với sương trời !
Hồn tôi là cõi trời vô định
Là gió trăng ngàn ngập ý thơ
Là bến tình yêu không chỗ đậu
Là sương là khói một chiều mơ !
Một chiều thơ thẩn bóng trăng trôi
Trăng nhập hồn thơ trăng sáng soi
Trăng cả ngàn năm trăng mãi sáng
Đêm tôi nhìn ngắm ánh sao trời !
Tôi ngẩn ngơ lòng tôi nhớ nhung
Trăng ơi buồn lắm lạnh vô cùng
Hồn tôi là bến tình băng giá
Trăng ngập đầy sông tôi rét run !
Trăng nhập hồn tôi mưa lá rơi
Sông trăng tình lạnh cánh chim trời
Tôi ngồi đếm lá thu rơi rớt
Thu đã qua rồi nhung nhớ ơi..........! (Cho Trang Lê)
edit
Trả lờiXóaMỘT CHIỀU LANG THANG
Một chiều lang thang
Cung đàn lãng tử
Ta đến bên em
Lời yêu bày tỏ
Một chiều mây bay
Chim trời mỏi cánh
Ta đến bên ai
Tình yêu thần thánh
Một chiều lang thang
Cung đàn lướt gió
Ta nhớ nhung ai
Tình yêu bỏ ngỏ....
Một chiều lang thang
Giang hồ lãng tử
Ta đến bên em
Tình yêu một thuở !
Một chiều hoa rơi
Xa rời chiếc bóng
Đau lắm em ơi
Còn đâu mong ngóng !
Một chiều mây trôi
Mộng đời đã vở
Đau lắm em ơi
Tình ta loan lở !
Một chiều lang thang
Thiên đàng gẫy cánh
Thôi nhớ nhung chi
Lời yêu thần thánh !
Giờ đã tan tành
Bao giấc mơ xưa..!
TA ĐI TRONG CÕI ĐỊA ĐÀNG
Phố tình yêu ngát hương hoa
Phố xa xa phố tình xa lệ tràn
Ta đi trong cõi địa đàng
Mà ta cứ ngỡ thiên đàng muôn hoa
Ta đi trong kiếp người ta
Mà ta cứ ngỡ đây là cõi tiên
Ta đi trong cõi lụy phiền
Mà ta cứ ngỡ huyền thiên nhiệm mầu
Hởi ơi trời đất trên cao
Sao ta cứ mãi thơ trào suối tuôn
Quạnh hiu trong cõi lạnh lùng
Để nhung để nhớ ngàn trùng biển khơi
Sanh chi trong kiếp con người
Để yêu để khổ trong đời nhân gian
Tình là suối lệ mưa tan
Trăm năm ai cũng lệ tràn như mưa
Đau thương giờ đã thành thơ
Làm chi thi sĩ mộng hờ gió trăng
Tình ta tan nát mộng vàng
Trăng ơi trăng hởi trăng tàn bến mơ
Gió trăng nào có mong chờ
Chỉ là ảo tưởng thẫn thờ gió bay
Gió trăng nào để tình say
Tình xưa không cánh mà bay mất rồi
Sông trăng tình lạnh bến đời
Bến yêu thương chỉ một thời rã tan !
Như mưa lá đổ mưa tàn
Như trăng xuống biển trăng tan bến tình
Chỉ là mặt nước lung linh
Chỉ là ảo ảnh bóng hình trong mơ !
Tình nay giờ đã thành thơ
Cho thơ lơ lững hững hờ bến yêu !
TRĂNG LÀ TRĂNG CỦA HỒN THƠ
Trăng là trăng của hồn thơ
Trăng là trăng của bến mơ ái tình
Của vườn hoa thắm xinh xinh
Của mây của nước lung linh biển trời
Của sao khuya ánh rạng ngời
Của trăng rực rỡ trên trời ngàn năm
Trăng còn xuống nước trăng tan
Cho ta múc ánh trăng vàng đêm nao
Ánh trăng cùng với ngàn sao
Trăng ơi trăng hởi chiêm bao mơ màng...
Thu ơi ta đếm thu vàng
Đếm bao nhiêu lá thương nàng bấy nhiêu
Thuyền nay cập bến cô liêu
Bến yêu ta đợi những chiều nhớ nhung
Đàn thơ gẫy khúc tơ trùng
Thơ ơi lạnh lắm thơ buồn như thơ
Tình yêu giờ chỉ là mơ
Tình yêu giờ chỉ là thơ với sầu..!
Cam on ban den tham minh Chuc luon HP MM va BA
Trả lờiXóaAnh Bảo Lộc thật nhiều thơ .
XóaCung trầm cung bổng như trong mơ
Cảm ơn anh đã ghé thăm và tặng thơ hay !!